Danh mục: CÔ ẤY ĐẾN TỪ NGÀY XƯA

Trong thực hành thị giác của tôi, mỗi chất vấn là dẫn tôi đến một trải nghiệm. Bộ tranh Cô Ấy Đến Từ Ngày Xưa cũng vậy, chúng là kết quả của những đối thoại với mỹ thuật truyền thống, với hy vọng có được một cảm thức nào đó mới mẻ. Tôi tự hỏi, liệu rằng ta có thể làm được gì khi mà sự cách điệu và tính điển hình đã đạt đến trình độ cao?
Làm thế nào mà không bị sa vào sự sao chép, nhặt nhạnh, lắp ghép vv… , thực là rất khó, nó càng khó hơn khi ta mong cầu một kết quả. Tôi cứ suy nghĩ lảng vảng, ta học được gì, thừa hưởng được gì, chuyển hóa ra sao và nó hiện hình như thế nào! chắc hẳn, chỉ còn cách là nhảy vào trải nghiệm.
Bộ tranh không phải là câu trả lời cho những suy tư, mà nó như một tinh thần, tinh thần của sự dịch chuyển mang ý nghĩa khai mở nội tại và làm ta trưởng thành hơn. Mỗi chất vấn, mỗi trải nghiệm, mỗi thực hành, nó như một lần nhích mở dài thêm con đường, để cho ta hiểu biết hơn một chút nữa về nghệ thuật mênh mông.